Không còn mùa đông nữa, xuân cũng đã đi qua. Hạ sang phủ nắng
kín con đường ta qua, lãng đãng kiếm tìm trong màu nắng chói
chang... ko còn thấy Salem....Yêu Salem từ bao giờ ko còn
nhớ, hình như bắt đầu từ 1 ngày nào đó rất xa, ta vô tình bắt
gặp ai đó treo nhành Salem tím trên khung cửa sổ sắt chóc sơn
cũ kĩ, loang lổ màu hoen gỉ, đủ tím biếc 1 buổi chiều đông
xào xạc lá khô rơi nơi xóm trọ sập xệ, vắng tanh, ta một mình
ngồi tựa bên thềm cửa, lơ đễnh...
Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)